Sunday, December 13, 2009

ngày xưa ấy



“ Ngày xửa ngày xưa, có một người nọ yêu một người kia, họ cứ thế yêu nhau. Và cuối cùng hai người sống hạnh phúc mãi mãi về sau.”

Lần đầu tiên khi nghe em kể câu chuyện này anh chỉ mỉm cười rồi nói “Ngốc à! Trên đời làm gì có một tình yêu đơn giản như vậy.”

Vào những đêm khó ngủ anh muốn nghe em kể chuyện. Thế là em bắt đầu lùng sục các cửa hiệu sách, các trang web để tìm kiếm những mẫu chuyện, dù là truyện ngắn hay dài, truyện hài hay buồn chỉ hy vọng mỗi tối có thể làm người kể chuyện cho anh nghe. Lúc bắt đầu là những câu chuyện có sẵn, rồi từ từ là những câu chuyện được hư cấu bởi chính em.

"Tối nay em muốn kể anh nghe câu chuyện về ‘Con Sâu Con và chiếc Lá Nhỏ’. Ngày xửa ngày xưa, có một con Sâu con, nó bò rất chậm, nhưng ăn cực kỳ nhanh. Mỗi ngày cứ thế trôi đi. Trôi rất chậm, và…rất buồn chán. Niềm vui duy nhất mỗi ngày của Sâu Con là ngồi ngắm chiếc Lá Nhỏ ở bên cạnh mình. Trò chuyện với Lá. Thế là Lá Nhỏ trở thành người bạn thân duy nhất của Sâu Con, một người bạn biết lắng nghe những tâm sự của cô ấy. Ngày rồi ngày trôi qua,có một chuyện vô cùng lạ đột nhiên xảy ra, Sâu Con dần dần bị bao bọc bởi một lớp màng trắng rồi cuối cùng lại biến thành một quả bóng trắng nhỏ nằm lăn lóc trên cây. Lá Nhỏ không nói chuyện được với Sâu con nữa bắt đầu trở nên héo hon. Ở những giây phút tuyệt vọng cuối cùng của Lá Nhỏ, cô bỗng nghe thấy những tiếng động cực nhỏ phát ra từ trái bóng trắng đang nhốt Sâu Con trong ấy. Lá Nhỏ cảm thấy lóe lên một tia hy vọng được gặp lại Sâu Con lần cuối trong đời mình. Từ đường nứt của quả bóng ấy đi ra đã không còn là Sâu con nữa…"

Những đêm bên anh, em kể anh nghe về những câu chuyện và ngắm nhìn khuôn mặt anh trong giấc ngủ. Dần dần đấy trở thành thói quen của chúng ta.

Một đêm nọ, anh uống đến say mềm. Cô bạn thân chủ động cùng đưa anh về nhà. Tay cầm ly nước đứng bên cửa phòng mình, em đã nghe thấy câu chuyện của mình.

"Lần này, thì để em kể chuyện cho anh nhé… “ngày xưa ngày xưa, có một con Sâu Con, nó bò rất chậm, nhưng ăn cực kỳ nhanh. Mỗi ngày cứ thế trôi di. Trôi rất chậm. Và… rất buồn chán….” Kể xong rồi đấy, tuy không thể hay được như anh… nhưng giờ anh say thế này, không biêt có còn nghe được gì nữa không? Nhưng lần sau, nhất định em sẽ kể hay hơn. Xem nào, em sẽ kể thêm một câu chuyện mà trước đây anh đã kể cho em nghe nữa nha".

----------------------------

Kể chuyện, có lẽ chúng ta có cùng một thói quen, nhưng lại không phải dành cho nhau.

“ Ngày xửa ngày xưa, có một người nọ yêu một người kia, rồi, họ yêu nhau. Cuối cùng hai người sống hạnh phúc mãi mãi về sau.”

……Ngốc à! Trên đời làm gì có một tình yêu đơn giản như vậy!…..


Tả

No comments:

Post a Comment